Vu Thịnh Ưu phóng ngựa, một đường chạyvội ra khỏi thành, sát thủ khinh công rất lợi hại, theo sát sau ngựa,mắt thấy sẽ đuổi kịp , Vu Thịnh Ưu lấy ra một gói thuốc bột từ túidược,ném về phía đám sát thủ.Sát thủ đều bế khí tản ra, mắt thấy VuThịnh Ưu định thừa cơ hội đào tẩu, đầu lĩnh sát thủ vung tay, mấy chụcđoạt mệnh phi tiêu phóng về phía Vu Thịnh Ưu,mang theo sát khí sắc bén.Vu Thịnh Ưu nhìn lại, cuống quít đèCung Viễn Tu xuống, lại vẫn có mấy mũi phi tiêu lướt qua tay, chân họ,trên y phục của hai người đã đầy vết máu.Con ngựa bị hơn mười mũi ám khí phóngtrúng, bị đau nâng móng trước lồng lên,hí lên điên cuồng, Vu Thịnh Ưurốt cuộc không chịu nổi, đành buông dây cương, ôm Cung Viễn Tu, nhảyxuống, vừa rơi xuống đất, bốn sát thủ liền vây công áp sát, Vu Thịnh Ưulại ném ra một loạt độc dược, nhóm sát thủ vội vàng lui về phía sau, VuThịnh Ưu nhân đó dìu Cung Viễn Tu bỏ chạy.Vu Thịnh Ưu vừa đỡ Cung Viễn Tu chạyvừa phóng độc dược, khiến đám sát thủ đuổi theo cũng không dễ dàng tiếpcận nàng, nhưng nhóm sát thủ cũng không ngốc, sử dụng kỹ xảo dồn nàngtới bờ sông, Vu Thịnh Ưu nhìn nước sông cuồn cuộn, lui lại hai bước, đãchạy tới tử lộ?Quay sang hỏi:“Viễn Tu, ngươi biết bơi không?”Cung Viễn Tu sắc mặt trắng bệch, thânthể vốn bệnh nặng, trải qua một trận nguy hiểm sớm không duy trì nổi,trên trán hắn đầy mồ hôi lạnh, thở phì phò lắc đầu:“Ta không biết bơi.”Chết tiệt! Ta cũng không!Vu Thịnh Ưu quay đầu nhìn bốn sát thủ từng bước tới gần, khẩn trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-xuyen-qua-hao/1632256/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.