🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Phù Uyên không đáp lại Cố Trường An, lẳng lặng nhìn cỏ dưới chân.



Y nghĩ dù gì cũng trùng sinh rồi, bây giờ mình chỉ là đứa trẻ bảy tuổi, nên tận dụng cơ hội sống tốt, việc gì phải khổ tâm chứ?



Nhưng y không làm được.



Trước mắt y là Cố Trường An, là người dẫn y tìm hiểu nhân gian, cũng là người đưa y rời khỏi nhân gian.



Lúc này, Phù Uyên chỉ muốn siết cổ Cố Trường An rồi chất vấn một phen.



Ngươi đem tim của ta cho ai rồi?



Sứ giả thì không biết đau sao?



Cố Trường An thấy Phù Uyên không động không đậy, tinh ý nhận ra y không thoải mái nên dời chủ đề:



"Thật ra lần này ta cố ý đến tìm ngươi."



Bấy giờ Phù Uyên mới lạnh lùng đáp: "Sư bá có chuyện gì tìm ta vậy?"



Cố Trường An không để ý đến thái độ lạnh lùng của Phù Uyên mà thậm chí còn mỉm cười ôn hòa. Hắn thầm niệm chú, trên tay bỗng xuất hiện một cây tiêu làm từ bạch ngọc. Cây tiêu ngọc này chế tác cực kì tinh xảo, phía cuối còn treo lủng lẳng một sợi dây đỏ buộc một khối hồng ngọc bội nho nhỏ, vừa nhìn đã biết không phải vật phàm. Sau đó hắn đột nhiên quỳ một gối xuống đất cho ngang tầm mắt với Phù Uyên, đưa cây tiêu ngọc ra:



"Chúc mừng ngươi nhập môn, sư bá có quà."



Phù Uyên nhìn cây tiêu ngọc kia, trái tim đã chết một lần lại như có dao đâm một nhát nữa.



Năm ấy, có một thiếu niên được người mình

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-ta-rat-yeu-su-ton/2900710/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.