Thực ra điều ta muốn biết hơn là, Hoắc Phất Quang có trở về kinh thành không. Nhưng ta cũng biết, ta không có lý do để giữ hắn lại.
Hắn có tài năng và mưu lược, vốn không thuộc về Ngụy gia thôn nhỏ bé này.
Hoắc Phất Quang đang cúi người, nhặt từng quyển sổ sách. Hắn im lặng một lúc mới lên tiếng.
"Những người đó đến bàn với ta, làm thế nào để đổi một người khác làm Hoàng đế. Ta muốn đánh cược một lần... Ta muốn đòi công đạo cho Hoắc gia, báo thù cho bọn họ."
Vẻ mặt hắn khi nói những lời này là thứ ta chưa từng thấy, lạnh lùng nghiêm nghị.
Ta có chút bất an im lặng, đột nhiên cảm thấy Hoắc Phất Quang lúc này thật xa lạ.
Có lẽ vẻ mặt ta quá hoảng sợ, Hoắc Phất Quang nhìn ta một cái, lại cười lên, trở về vẻ ôn hòa thường ngày khi đối diện với ta. Hắn nói: "Đừng sợ, A Thanh, ta đã nói với Hoàn Vương rồi, nếu thất bại, hắn ta sẽ phái người đưa ngươi đi thật xa, ta tuyệt đối không để ngươi bị liên lụy vì ta."
Ta lắc đầu: "Ta không sợ chuyện đó. Ta chỉ muốn biết, nếu Hoàn Vương làm tân Hoàng đế, hắn ta có tốt hơn Hoàng đế hiện tại không?"
Hoắc Phất Quang có vẻ hơi bất ngờ với câu hỏi của ta, hắn hỏi: "Thế nào mới là tốt hơn?"
Ta suy nghĩ một lúc, nói: "Không tùy tiện c.h.é.m đầu người khác, chính là Hoàng đế tốt."
Hoắc Phất Quang nghe lời ta nói, đột nhiên cười. Ánh nến ấm áp, đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-dao-phu-khong-lay-duoc-chong-ngon-/3739841/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.