Ngày xuân, ngự hoa viên trong hậu cung trăm hoa đua nở, điệp bay nhẹ nhàng, hàng cung nữ đi ngang qua đó vội vàng hầu hạ thay chủ nhân thu xếp, tốp năm tốp ba trong đó thừa dịp nhàn hạ nhỏ nhẹ hàn huyên.
(điệp:con bướm)
“Nghe nói tối qua nội viện hoa viên hoàng cung cháy.”
“Đúng a, đúng vậy a, còn có thư phòng của hoàng thượng cũng cháy.”
“Đúng rồi, trong phòng hoàng hậu nương nương cũng không hiểu sao cũng cháy, bọn tỷ muội sợ tới mức một đêm thức trắng. Ta hầu hạ hoàng hậu nương nương cũng không lâu, đây vẫn là lần đầu tiên thấy nàng bị dọa thành như vậy đấy!”
“Tà môn như vậy, một lần cháy ba nơi, chắc không phải là quỷ thần quấy phá đi!”
“Ai nha, ngươi đừng làm ta sợ a!”
Ba người cứ líu ríu ngươi tới ta đi như vậy, nhiệt liệt thảo luận thẳng đến khi Thuận công công đi tới hét to ngăn cấm ba người mới vội vàng vấn an, tản ra đi làm chuyện của mình.
” Nô tài cũng chỉ biết ăn võ mồm.”
Tối hôm qua bị đánh như vậy, cổ đã sớm đau đớn, bất quá này chưa tính, hoàng thượng sau khi tuần tra tình hình tai nạn xong trở về không thấy có bóng người trên giường rồng tức giận khiến cho hắn gần như đều khỏi nghĩ đến dễ sống a!
Rốt cuộc là người nào dám làm hỏng chuyện tốt của hoàng thượng, nếu để cho hắn điều tra ra, nhất định hắn sẽ xử đẹp. Nhưng chuyện này lại không thể quang minh chính đại mà điều tra, dù sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-nhu-xuan-phong/3303900/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.