Edit: Đoạn Tà Huy
Beta: Sub
“Ngươi nói cái gì?” Bằng Phong nghe nói, thong thả xoay người lại, không thể tưởng tượng nổi biểu tình y lúc này đã tràn ngập khiếp sợ cùng kinh ngạc.
“Ta nói ta… Muốn… Ngươi…” Không xong, vừa nhìn thấy khuôn mặt người kia, giống như đang cố cắn chặt đầu lưỡi, cái gì cũng không nói nên lời, vừa rồi không biết hắn đã dùng hết bao nhiêu dũng khí mới dám nói ra lời này?
“Ngươi nói lại lần nữa xem!” Bằng Phong tiến về phía trước, đem thân ảnh thật lớn bao phủ lấy Sở Dung.
“Ta… Cái kia…” Cảm giác kìm hãm quá lớn, hắn nói không nên lời!
Sở Dung dùng ánh mắt quẫn bách cúi gằm xuống đất, Bằng Phong thấy thế, hai tay gắt gao nắm chặt khuôn cằm nhỏ nhắn xinh đẹp của hắn, bắt buộc hắn ngửa đầu, chỉ có thể tỉ mỉ nhìn đôi mắt kia.
“Ngoan, nói lại lần nữa xem!”
Hiện tại chính là khóc không ra nước mắt, Sở Dung đành phải thuận theo mà nói cho xong: “Ta chính là xấu hổ đến không dám gặp người đấy, như vậy ngươi hài lòng chưa? Ngô…” Cái miệng nhỏ nhắn nhanh chóng bị chế ngự, Sở Dung lúc này trong đầu không còn nghĩ đến gì khác, chỉ có thể thuận theo đầu lưỡi nhanh nhẹn nhảy múa trong miệng, bị hôn khắp mỗi một chỗ, mang đến khoái cảm run rẩy, để cho hắn cả người nổi da gà.
Quyến luyến chia lìa đôi môi, tạo ra một đường chỉ bạc, ánh nến chiếu rọi vẻ phá lệ dâm mỹ.
“Làm sao ngươi đột nhiên…”
“Vừa mới nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-nhu-xuan-phong/3303901/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.