Phương Đào vừa xoay người, lập tức nhận lấy một cú đấm lên mặt, cả người không vững ngã xuống tay vịn cầu thang.
"Anh dám đánh tôi?!" Cậu ta định đánh trả, nhưng vừa ra tay đã bị Nguyễn Thanh Ngôn bắt lấy, nhanh chóng quay người, dồn cậu ta đến chân tường.
"Tôi cảnh cáo cậu, nếu cậu dám động vào cô ấy..."
Nguyễn Thanh Ngôn bỗng dưng im bặt, bàn tay dần buông lỏng, sau đó, cả người anh ngã xuống đất.
Phương Đào kinh ngạc nhìn người đàn ông béo mập phía sau, "Sao anh lại tới đây?"
"Ông chủ Trương bảo tôi đến giúp cậu." Gã béo quơ quơ con dao dính đầy máu trước mặt cậu ta, "Tôi xuất hiện đúng lúc không?"
"Mẹ nó anh không đánh anh ta được à, sao phải đâm anh ta thế? Chờ anh ta tỉnh lại thì phải làm sao?!" Phương Đào nhìn áo sơ mi trắng dần nhiễm màu máu của Nguyễn Thanh Ngôn, lập tức ngơ ngác.
"Tỉnh lại?" Gã béo cười lạnh, "Vậy thì để anh ta không tỉnh lại là được."
Phương Đào hít một hơi khí lạnh, "Anh, anh có ý gì..."
"Ông chủ Trương nói, nếu không được thì xử." Gã mập nhét con dao vào tay Phương Đào, "Tới lượt cậu đó người anh em."
"Tôi?!" Phương Đào run rẩy cầm con dao, đầu ong ong.
Rốt cuộc cậu ta đang làm gì đây? Đúng là cậu ta hận Nguyễn Thanh Ngôn, nhưng có hận đến mức đẩy anh vào chỗ chết không?"
"Không được! Giết người là phạm pháp!!"
"Cậu không làm?" Gã béo nhíu mày, đôi mắt hiện lên tia nguy hiểm, "Vậy ý cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-nghe-chang-tieng-dan-dinh-menh/2269709/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.