Tần Băng Nhi vừa ra khỏi thang máy thì ngu người.
Trước cửa nhà có một chú chó to trông rất hung dữ cứ nhìn cô chằm chằm.
"Chúng ta có phải... có hiểu lầm gì không?" Cô lùi về phía sau vài bước, như muốn trao đổi vài câu với chú chó, "Tao tao tao... hình như tao đi nhầm nhà, mày đừng kích động nhé."
Chú chó nghiêng đầu nhìn cô một lát, sau đứng đứng lên đi về phía cô.
"Đừng đừng đừng mà!" Tần Băng Nhi lấy túi che trước mặt, giả vờ như không nhìn thấy nó, run rẩy lùi về phía sau.
Cửa thang máy mở ra lần nửa, người bên trong bước ra bị cô giẫm một cái.
"Xin lỗi, xin lỗi." Tần Băng Nhi sợ đến suýt khóc, quay đầu xin lỗi người phía sau thì bắt gặp ánh mắt dịu dàng của người ấy.
Nụ cười chàng trai nở nụ cười hơi ngại ngùng, lịch sự gật đầu tỏ ý không sao.
Có lẽ thấy Tần Băng Nhi đang căng thẳng, cậu bước tới xoa đầu chú chó, rồi ngẩng lên nhìn cô, "Đừng sợ, nó không cắn cô đâu."
Tần Băng Nhi kinh ngạc gật đầu, nhìn cậu dẫn chó vào trong nhà.
**
"A, công chúa nhỏ của chúng ta đến rồi hả?" Hứa Trí Thịnh trêu chọc.
Vẻ mặt Tần Băng Nhi khi bước vào cửa có hơi kỳ lạ, cô nhóc thò đầu nhìn khắp phòng.
"Nhìn gì đấy?" Nguyễn Thanh Ngôn nhìn theo ánh mắt của cô, không phát hiện ra được gì.
Tần Băng Nhi thôi không nhìn nữa, đang định mở miệng thì nhìn thấy cô gái ngồi cạnh Nguyễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-nghe-chang-tieng-dan-dinh-menh/2269708/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.