Vũ Lăng trong bếp tiếp tục nấu ăn còn Tư Niên bên ngoài đang nghịch mèo con rất giống một gia đình ấm áp. Mùi thơm lại lan tỏa khắp cả gian nhà, nấu ăn xong Vũ Lăng bắt đầu bưng ra thì thấy Tư Niên đang cười đùa với mèo con, hồn nhiên vô tư.
Anh mang dĩa đồ ăn ra, đặt lên bàn bên cạnh khiến Tư Niên giật mình đứng dậy , rồi cô nhìn chằm chằm về phía anh mà lên tiếng.
- C-Cậu chủ, tôi đi bưng giúp cậu.
- Không cần, tôi tự làm được, cứ ngồi đấy chơi với Dina.
- Chuyện này đáng lẽ là công việc của tôi mà cậu chủ, nếu tôi có làm gì cậu không thích thì nói với tôi đi.
Ánh mắt Tư Niên giống như đang cầu xin việc làm cho mình. Đến Vũ Lăng cũng bất lực vì sợ ngây thơ này, anh đến gần với ánh mắt bất lực nhìn Tư Niên.
- Cô cứ ngồi đi, tôi đã rất hài lòng rồi. Tôi muốn cô nghỉ ngơi chơi đùa với Dina được chưa? Ngồi xuống
Nói rồi anh để Tư Niên ngồi xuống ghế sau đó đi vào trong dọn đồ ăn ra. Sau khi đã xong tất cả, anh nhìn lại cô gái ngồi trên ghế với khuôn mặt khá buồn mà trong lòng lại thoáng lên thứ cảm giác kì lạ.
" Tôi cho cô nghỉ ngơi chứ đâu có bảo cô bị đuổi việc đâu mà sao buồn ghê vậy."
Vừa nghĩ anh cười thầm. Vũ Lăng lấy đồ bắt đầu xới cơm nhưng nửa chừng thì bị cô giật lấy, tiếp tục nhiệm vụ chuẩn bị bữa ăn của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-le-duong-kinh/3548569/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.