Là cả hai, vốn còn tưởng con định sẽ độc thân suốt đời. Ai có ngờ, đùng một cái con gọi điện bảo muốn kết hôn . Lại còn là một người xa lạ mới quen nữa chứ?!
Bà lớn tiếng nói.
Không phải vừa đúng ý mẹ à? Còn trách con làm gì?
Vừa nói, anh vừa từ từ uống 1 ngụm nước trà trên bàn. Rồi lại vô cùng nghiêm túc nhìn mẹ mình trong lòng cũng có cảm giác khá đắt ý.
- Là mẹ con ta hỏi thật, con làm gì con gái người ta rồi phải không? Nếu không thì ai mà dám lấy con người lạnh lùng như con trong tình nguyện thế chứ?
Bà vừa hỏi vừa dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Dục Vũ Lăng. Khi đứng trước sự tra hỏi vô lý của mẹ mình, Vũ Lăng chỉ biết im lặng uống thêm một ngụm nước trà nữa không muốn phủ nhận cũng như thừa nhận gì cả.
- Còn không nói? Đừng bức ép con gái người ta.
Vào lúc này, trên khuôn mặt lạnh lùng của anh lại xuất hiện một nụ cười lâu lắm mới nhìn thấy . Trước sự ngạc nhiên của người sinh ra mình bởi vì đó là lần đầu tiên sau vài năm gần đây.
- Con…là Dục Vũ Lăng thật à?
- Sao lại hỏi thế, không phải thì còn ai vào đây được nữa.
Nhìn đứa con trai trước mắt, bà có một cảm giác khác lạ, thứ cảm xúc mà mười mấy năm trời chưa từng được trải qua. Một nụ cười trong dáng vẻ lạnh lùng của Vũ Lăng.
" Trước đây, khi quen con người đó cũng ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-le-duong-kinh/3548570/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.