Dường như anh không giận cô sau cái tát vừa rồi mà chỉ quan tâm đến cảm giác của cô đối với Tô Thẩm Dương, mỗi khi cô nhắc đến Cố Mãn Đình, anh đều cố tình lờ đi. Sau vài giây suy nghĩ, cô chọn cách trả lời mập mờ để né tránh:
- Chuyện đó không liên quan đến anh.
Cô vừa nói dứt lời anh đã lao đến cưỡng hôn cô. La Cung Bách ghét nhất là khi nghe cô nói chuyện của cô không liên quan đến anh. Ban đầu Lạc Xuyên chống cự kịch liệt, cô liên tục đánh vào ngực anh. Sau một lúc, cô cũng mệt sức và thừa biết mình không thể chống đối lại người đàn ông này, mọi bất lợi đều đổ dồn về phía cô. Cuối cùng, cô cũng buông lơi mặc cho số phận.
Nụ hôn vẫn diễn ra kịch liệt, anh dần bước về phía trước, theo phản xạ cô liền đi lùi về sau. Lạc Xuyên muốn dứt nụ hôn nhưng không thể vì một tay anh đang giữ chặt đầu cô, tay còn lại ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn, giữ cô đứng sát vào người anh. Anh cuồng nhiệt tận hưởng nụ hôn, nút lấy hai cánh môi mềm mại như thể đang trêu đùa.
Cô cứ bước lùi theo phản xạ cho đến khi vào đến phòng tắm. Anh ghì cô vào tường, liên tục sờ mò vào cơ thể tuyệt đẹp. Nụ hôn sâu kéo dài, anh tạm rời môi cô, ánh mắt sắc lạnh nhìn cô mà phán quyết:
- Cô nhớ cho kỹ, cô là người của tôi.
Vừa nói dứt lời anh đã đưa tay chạm đến khóa kéo phía sau chiếc đầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-duc-toi-pham-tinh-yeu/3414709/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.