Cây gậy bên dưới đã bứt rứt khó chịu vì chẳng thể chờ đợi thêm được nữa. Anh đưa đầu chài cọ xát lên xuống dọc bên ngoài cửa hàng. Đầu óc cô dần trở nên mụ mị, mặc cho tay anh vẫn đang sờ soạng khắp cơ thể cô. Chiếc áo ngực chẳng mấy chốc đã được cởi bỏ và vứt xuống sàn.
Anh mút lấy hai nụ hoa hồng, bàn tay mân mê cặp tuyết lê trong lòng bàn tay. Hai viên ngọc trên núi đôi bị kích thích đến căng cứng, đầu lưỡi của anh không ngừng trêu đùa chúng rồi chẳng nhịn được mà cắn lấy.
Cô chau mày, vô thức bấu vào vai anh, giọng nói ủy mị cất lên:
- Đau…
Trong giây phút cuồng nhiệt tận hưởng cơ thể quyến rũ, anh đã có chút mạnh bạo. Nghe cô than vản, anh liền tạm tha cho hai nụ hoa nhỏ. Cả hai lại lần nữa nhìn vào mắt nhau, gương mặt xinh xắn cùng đôi mắt to tròn long lanh, dáng vẻ mềm yếu của cô khiến anh hoàn toàn bị đánh gục. Thật ra chỉ cần Lạc Xuyên xuống nước nhỏ nhẹ, nói rằng cô cần anh thì La Cung Bách sẽ lập tức moi hết ruột gan tặng cho cô.
Anh đưa tay áp lên gò má ửng hồng rồi nhẹ nhàng nói:
- Đồng ý ở cạnh tôi, tôi sẽ cho em tất cả.
Cô không biết phải trả lời thế nào, tình huống này khiến cô cứ ngây ra nhưng Lạc Xuyên cảm nhận được dường như Cung Bách rất chân thành. Cô cứ im lặng nhìn người đàn ông trước mặt, bàn tay siết chặt cổ áo anh.
Anh nghiêng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-duc-toi-pham-tinh-yeu/3414710/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.