Trong lúc Tô Thẩm Dương đang ngỡ ngàng trước hành động thân thiết mà anh chẳng ngại dành cho cô thì Lạc Xuyên lại chau có mày mặt như muốn né tránh sự thân mật với anh nhưng không thể.
Cô suy nghĩ thật kỹ càng để đưa ra cách giải quyết tốt nhất. Bây giờ cô không thể phũ phàng từ bỏ Cung Bách để ngang nhiên tuyên bố đến với thiếu gia họ Tô được. Bởi lẽ cô vẫn cần lấy được bản chế tạo từ chỗ của anh, hơn nữa Cung Bách cũng không bao giờ để cô đi theo Tô Thẩm Dương dễ dàng, thậm chí anh có thể làm to chuyện. Có lẽ trước mắt cô nên xoa dịu cơn giận của La Cung Bách thay vì mạnh miệng chống đối anh như lúc nãy.
Hiện tại Tô Thẩm Dương đã rất thích cô, anh ta chắc chắn sẽ không từ bỏ ngay lúc này. Huống hồ thứ gì càng khó đạt được sẽ càng khiến người ta không ngừng dốc trọn tâm sức.
- Cậu ba, cháu đã quyết định phải đưa Lạc Xuyên rời khỏi cậu.
Lúc này cô bất chợt cất lời:
- Tô thiếu gia à, anh buông tay tôi ra đi.
Anh ta ngạc nhiên nhìn cô còn Cung Bách lại nở ra nụ cười đắc ý khi anh nhận ra cô vẫn không thể dứt khoát từ bỏ anh.
- Diệp tiểu thư… cô…
Không để Tô Thẩm Dương phải bâng khuâng, cô nói:
- Tôi sẽ theo La thiếu gia trở về nhà. Dù sao chúng ta cũng không thể giằng co ở đây mãi được.
Nghe cô nói, Thẩm Dương không khỏi hụt hẫng. Lạc Xuyên đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-duc-toi-pham-tinh-yeu/3414708/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.