Giải quyết xong mọi việc, buổi tối Giang Lăng kéo tất cả mọi người đi uống rượu, đương nhiên, ngoại trừ Trương Hằng.
Giang Lăng uống rượu giống như uống nước, một ly rồi lại tiếp một ly, đến khi toàn bộ mọi người đều đã gục xuống, cậu chỉ là hơi say.
Cố Trung đi toilet trở về, thấy trên mặt đất la liệt “thi thể”, giống y hệt như hiện trường án mạng, không khỏi cười vang: “Em như vậy mới xứng làm đại ca chứ.”
Ngồi rót tiếp một ly rượu, Giang Lăng hướng Cố Trung mê hoặc cười: “Nếu không phải là anh dạy em, phải làm sao mới trở thành đại ca... ” nói xong liền túm lấy áo Cố Trung, phủ lên môi gã.
Cố Trung bị Giang Lăng kích thích đến nhiệt huyết dâng lên, điên cuồng đáp lại sự khiêu khích của Giang Lăng, ôm eo cậu hôn đến trời đất đảo lộn.
“Ưm... ” Giang Lăng miễn cưỡng nghiêng mặt qua, hai gò má nổi lên đỏ ửng, “Anh muốn ở chỗ này sao...”
Bàn tay Cố Trung lần vào trong áo Giang Lăng, tìm kiếm điểm non mềm nổi lên, gã khẽ cắn vành tai Giang Lăng: “... Tiểu Lăng... anh không nhịn được... cho anh…”
Xem chừng đám người đang la liệt kia một chốc nữa cũng vẫn chưa tỉnh lại, Giang Lăng không cự tuyệt.
Nghe thấy mùi vị trên người Cố Trung áp đến, Giang Lăng nhắm mắt lại, mặc cho gã ở trên thân thể mình khám phá.
Kim đồng hồ đi qua mười một giờ, thẳng đến nửa đêm.
Giang Lăng quần áo xộc xệch nằm trên ghế sa lon hút thuốc, nhìn làn khói tràn ngập trong không khí, cậu nhớ lại Ngụy Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-duc-phuc-tung/1304158/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.