Qua mười một giờ, Tụ phúc lâu vẫn đèn đuốc sáng trưng.
Giang Lăng đi vào đại sảnh, một vài ông chủ quen thuộc tới đưa thuốc chào hỏi cậu, cậu mỉm cười đón lấy, trò chuyện vài câu.
Cố Trung trở về sớm hơn Giang Lăng, vừa mới đi kính rượu một vài bàn xong, đi ra liền nhìn thấy Giang Lăng trở về bình an, nhất thời như trút được tảng đá trong lòng.
Nhìn Giang Lăng đi vào toilet, Cố Trung theo sau, có chút chột dạ hỏi: “Tiểu Lăng, em không sao chứ?”
Giang Lăng nhu hòa cười: “Không sao.”
Cố Trung nhìn cậu không giống như không có chuyện gì, hỏi tới: “Tên họ Ngụy khốn kiếp kia tới làm phiền em phải không?”
“À, em muốn nói với anh chuyện này. ” Giang Lăng nói, “Sau này anh đừng vừa nhìn thấy hắn liền cãi nhau nữa.”
Cố Trung sửng sốt: “Sao vậy?”
Giang Lăng mỉm cười hoàn mỹ nói: “Bởi vì em thích hắn.”
Giống như sét đánh ngang tai! Cố Trung không thể tin được choáng váng hai giây, nắm lấy hai vai Giang Lăng: “Tiểu Lăng em điên rồi... cha con nhà họ Ngụy bọn họ đều là lũ biến thái điên cuồng!...”
Giang Lăng im lặng.
Cố Trung đôi mắt có chút đỏ lên: “Tiểu Lăng... Tiểu Lăng em nói cho anh biết đã xảy ra chuyện gì...”
“Em nói không rõ sao? ” Giang Lăng nghiêm túc chăm chú nhìn Cố Trung, nói rõ ràng từng chữ một, “Nếu anh còn tìm Ngụy Tần gây chuyện, em sẽ không tha cho anh.”
Cố Trung ngây ngốc nhìn Giang Lăng rời khỏi tầm mắt của mình, một chữ cũng nói không nên lời.
Tiễn một ông chủ lớn say bí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-duc-phuc-tung/1304159/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.