Ngày thứ hai, Giang Lăng ngủ đến khi mặt trời lên cao mới tỉnh.
Nghe bên ngoài không có động tĩnh gì, cậu liền chậm rì rì đi rửa mặt.
Giang Lăng rửa mặt xong đi ra, bỗng nhiên phát hiện Ngụy Tần đang đứng ngay trước cửa, nhất thời sửng sốt, không biết phản ứng thế nào.
Ngụy Tần cầm điện thoại di động lắc lắc hai cái: “Cố Trung gọi tới mười mấy cuộc điện thoại, gây náo loạn cho tới trưa, tôi đã để chế độ im lặng rồi. ” nói xong ném điện thoại cho cậu.
Giang Lăng chụp lấy điện thoại nhìn vào, cái tên Cố Trung cứ nhấp nháy không ngừng, liền khẩn trương ấn nút nghe.
“Em lại chạy đi đâu?!!! ” Giọng của Cố Trung phát ra từ loa điện thoại có thể làm nổ tung cả nóc nhà.
“... Em... ừm... ” Giang Lăng bị gã rống đến đại não bị chập mạch, “Em đi tới Kim Nguyên tắm xông hơi, đến giờ, mới tỉnh.”
Ngụy Tần liếc nhìn cậu một cái, đi ra.
“Chu Toàn rất chiếu cố em, tìm cho em vài cô, thiếu chút nữa là khiến em mệt chết rồi. ” Giang Lăng mặt không đỏ tim không đập nói liều, “... nào là Tiểu Mỹ Tiểu Ái Tiểu Lâm Tiểu Hoa Tiểu... Không thích nghe thì đừng hỏi a! Em không dự định nói cho anh biết!”
Ngụy Tần nghe xong không nhịn được mà phì cười.
“… Cái gì? Người ở đâu? ” Giang Lăng thần tình nghiêm túc, “Anh chuẩn bị xe, em sẽ lập tức đến.”
Chỉ chốc lát sau, Giang Lăng từ trong phòng chạy ra, Ngụy Tần thoáng cái đã túm cậu lại!
“Buông!! ” Giang Lăng nóng vội giãy dụa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-duc-phuc-tung/1304157/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.