Man Di bảo rằng ký ức của y đang dần khôi phục trong quá trình dung hợp, nhưng cụ thể bao nhiêu thì lại không nói rõ.
Có điều thông qua thái độ và hành vi của y thì tôi đoán nó hẳn nằm ở mức đủ nhiều để biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng vẫn chưa đù trọn vẹn để y trở mặt.
Ừ, là trở mặt.
Ở ngoài kia y mới gặp tôi lần đầu đã bám lấy quấn quýt, đương nhiên bên trong phải có trá. Hơn nữa tôi cũng không cho rằng y đem tôi xuống Địa Ngục chỉ để đi tìm cái ông chồng cũ đã chết từ đời nào đấy.
Tôi đoán hẳn là tôi lúc ở ngoài kia phải có gì đó đủ đáng giá để Man Di chú ý tới, muốn tìm cách lợi dụng, nên y mới kiên nhẫn tốn thời gian vào những chuyện ngớ ngẩn này.
Sau khi y nhớ lại mọi thứ, rất có khả năng sẽ cảm thấy quan hệ hiện tại giữa tôi và y vô cùng gượng gạo. Có lẽ sẽ vương vấn tình cũ, nhưng không còn là một Man Di đơn thuần tuyệt đối nữa.
Ngay cả lời hứa sẽ để tôi sống bình yên trong lãnh địa nói không chừng cũng tan thành cát bụi nốt.
Nhưng cũng có khả năng y sẽ thật sự giữ đúng lời hứa của mình, vẫn một lòng dành sự yêu thương cho tôi như cũ.
Về mặt lý trí, tôi nên đi theo Lương Ân. Chí ít hắn là người chính đạo, Mộng Kính còn bảo tôi là tình kiếp của hắn, hẳn sẽ không đến nỗi hãm hại tôi. Dẫu sao tôi chết thì kiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-do-cuu-tui-voi/2546893/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.