Tôi mở mắt, chiếc gối đã ướt đẫm tự lúc nào. 
Tám giờ sáng. 
Linh cận ngồi bên kia giường bần thần, chìa cho tôi một ổ bánh mì. Tôi đưa tay ra đón lấy, cám ơn rồi đưa lên miệng nhai nhồm nhoàm, chẳng có mùi vị gì sất. 
- Bây giờ cậu tính làm gì? 
- Hử? - tôi sững người, quả thật tôi cũng không biết nên bắt đầu từ đâu. 
- Cậu nên ra lại Đà Nẵng đi.. cậu còn lễ Tốt nghiệp.. 
Cô ấy không nhắc chắc tôi cũng không nhớ ra. 
Thế là tôi đã tốt nghiệp Đại Học, có thể đi xin việc, có thể kiếm ra tiền, có thể đi đến những nơi tôi muốn, có thể làm những gì mình thích, nhưng liệu còn có ý nghĩa gì? 
Không có cô ấy, tôi chẳng còn biết phải làm gì. 
- Cậu có số của Hoàng Oanh không? - Linh cận thoáng ngạc nhiên vì câu hỏi của tôi. 
- Tôi không quen cô ta, nhưng mà việc này không khó, cô ta rất nổi tiếng trong trường. - cô ấy lấy điện thoại gọi cho vài người bạn, 10 phút sau đã có được thứ tôi cần 
Hoàng Oanh là sinh viên cùng khóa với Ánh và Linh cận, cô ta từng đăng quang cuộc thi Hoa khôi thế hệ mới của thành phố, gia cảnh quyền quý, lại xinh đẹp, tài giỏi nên người theo đuổi sắp thành hàng dài. Cuộc sống của cô ta thật đúng làm cho khối người mơ ước. 
- Nếu tôi đoán không lầm, cô là bạn của cô ta, ý tôi là Ngọc Ánh? - Hoàng Oanh cất giọng điềm tĩnh, nhưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-da-giet-chet-anh-duong/2549562/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.