- Dương, Dương ơi, bà ấy.. bà ấy lại giở trò đó với mình! - tiếng Ngọc Ánh nức nở ở đầu dây bên kia, sự hoảng loạn trong giọng nói của cô ấy như khiến cho ruột gan tôi đảo lộn
- Bình tĩnh nào, Ánh, bình tĩnh kể cho mình nghe đã xảy ra chuyện gì?
- Bà ấy đã gài bẫy Dũng và mình.. hắn ta đã.. hắn ta.. mình.. - cô ấy lại òa khóc thương tâm.
Mẹ kiếp, một mụ đàn bà khốn nạn, năm Ánh chưa tròn 18 tuổi, bà ta đã bán đi trinh tiết của con gái mình để có được địa vị, danh vọng, 5 năm sau, cô ấy 23 tuổi, chỉ để tiếp tục cuộc hôn ước ngu xuẩn đó để đổi lấy một chiếc vé bấu víu gia đình Dũng, bà ta không ngần ngại lặp lại thủ đoạn đó một lần nữa, bà ta chỉ xem con gái mình là công cụ kiếm tiền thôi sao, tôi tự hỏi bà ta có còn là con người.
Tôi tự cấu vào tay mình, mong nỗi đau thể xác khỏa lấp một phần nỗi đau trong tâm hồn đang bùng cháy hừng hực.
- Là lỗi tại mình, là mình đã gây ra chuyện này, mình thật ngu ngốc, mình tưởng rằng ngày đó khích bác Dũng có thể làm hắn từ bỏ cậu, không thể ngờ, bà ta lại dùng tới cái bẫy tàn nhẫn này để giữ chân hắn.. Mình xin lỗi, mình thật ngu ngốc!
- Không, không phải lỗi của của cậu đâu, số mình đã hẩm hiu như vậy..
- Ánh à, cậu nghe mình nói, cậu phải nghe mình nói, cậu hãy cố chịu đựng thêm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-da-giet-chet-anh-duong/2549561/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.