Khang Giai Tuệ ở lại S thành vài ngày, cả Tiêu Luân lẫn Dung An Trúc đều không có biện pháp rút ra một ngày nghỉ, chỉ có thể thay phiên cùng cô đi chơi. Về sau cô bay sang Paris, tiếp tục kỳ nghỉ của mình.
Dung An Trúc lái xe tiễn Khang Giai Tuệ ra sân bay, về đến nhà đã là nửa đêm.
Đèn trong phòng ngủ còn sáng, Tiêu Luân cư nhiên lại đang ở đây.
Dung An Trúc một bên cởi áo khoác, ngạc nhiên hỏi. “Sao cậu vào được?”
Tiêu Luân cười hắc hắc, lấy ra một cái chìa khoá phe phẩy ở trong tay.
“Cậu từ chỗ nào mà lấy được?” Dung An Trúc cũng không tức giận, chỉ tò mò.
“Giai Tuệ nói với tôi, cậu có thói quen cất chìa khoá ở ngăn kéo bàn trong phòng làm việc”. Tiêu Luân cũng không thừa nước đục thả câu.
Nghe xong câu này, Dung An Trúc buồn cười hỏi. “Cậu với cô ấy sao lại nói đến vấn đề này?”
“Trong lúc vô ý cô ấy hỏi tôi có phải tôi với cậu đang ở cùng nhau”. Tiêu Luân nhún vai. “Tôi nói ngay cả chìa khoá nhà cậu tôi cũng không có”.
Dung An Trúc không trả lời thêm, thay quần áo ngủ, vào phòng tắm rửa mặt, trở về leo lên giường mới nói. “Cẩn thận đừng làm mất, tôi chỉ có một chiếc dự phòng này thôi đấy”.
“Mất thì đổi khoá, tôi một cái cậu một cái”. Tiêu Luân nhích lại, hôn nhẹ y một cái.
Dung An Trúc liếc hắn một cái, nâng tay nhìn vật vừa được hắn nhét vào trong tay mình.
“Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cuu-sinh-tinh/2460121/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.