Editor: D Ẹ O
Phó Thư Nguyệt và Phó Điềm là một cặp tỷ đệ sinh đôi, ngũ quan hai người rất giống nhau, nhưng khác với dung mạo hơi hướm tinh xảo của Phó Điềm, Phó Thư Nguyệt thiên về êm dịu hơn, ngũ quan mềm mại, cả màu mắt cũng nhàn nhạt, thoạt nhìn ôn hòa mà không có tính xâm lược, rất dễ để khiến người ta sinh lòng hảo cảm. Hơn nữa nàng từ nhỏ đã quen với thi thư, tự thân mang một luồng nho nhã, tạo nên một khí chất đặc biệt, càng nhìn càng ưng ý, càng nhìn càng cảm thấy vui tai vui mắt.
Chu mẫu học thức cũng không kém, sau khi thử trò chuyện mấy câu, thông qua lời ăn tiếng nói của nàng, bà phát hiện nội tâm nàng rất phóng khoáng, song lại không mất nét dịu dàng, không phải loại tiểu thư được nuôi dưỡng trong khuê phòng cái gì cũng không biết.
Gia thế, dáng dấp, học thức hay tính tình đều tuyệt vời, cho dù là các tiểu thư thế gia của Khánh Dương thành cũng chưa chắc đã có mấy người hơn được nàng, Chu mẫu cuối cùng cũng hiểu tại sao nhi tử lại gấp gáp đến thế, một nữ tử tốt như vậy, xác thực nên bắt được người chứ không để vụt mất.
Trong lòng âm thầm suy nghĩ, Chu mẫu đưa tay tháo vòng ngọc xuống, đeo vào cho Phó Thư Nguyệt, “Đây là tổ mẫu Truyện Thanh đã truyền lại cho ta, nay ta không có mang lễ gì để ra mắt, ngọc này tuy không quý nhưng cũng là vật tổ tiên đời đời truyền lại, con hãy giữ nó thật cẩn thận.”
Làn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cho-anh-mang-em/2265814/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.