Editor: D Ẹ O
Lúc Phó Điềm đến là lúc phiên đấu giá vừa mới bắt đầu, theo như người chủ của Ngụy Tử giới thiệu, đây là một cây linh hoa đã gần hai mươi năm tuổi đời, vẫn luôn được chăm sóc rất cẩn thận, năm nay vừa mang tới, lập tức đã trở thành áp trục* được vạn người săn đón.
*: Đề tài chính, thứ thu hút người đến nhất.
Có không ít người sớm đã nhận được tin tức, kìm nén kích động chờ Ngụy Tử hiện thân.
Ra giá có rất nhiều, chẳng mấy chốc đã nâng lên đến một ngàn lượng bạc, vừa bắt đầu còn tăng đều đều, sau đó có người thiếu kiên nhẫn, một hơi gọi thẳng 5,000 lượng.
Đám đông hít một hơi khí lạnh, người ra giá 5,000 lượng chính là một phú thương, ông ta đắc ý nhìn chung quanh, như đã nắm chắc Ngụy Tử trên đài kia sẽ là của mình.
“6,000.” Tiếng xì xào bàn tán bỗng ngưng bặt khi vang lên một giọng nam hùng hậu khác, Phó Điềm vẫn còn đang quan sát tình thế, nghe thấy giọng nói này mặt cậu chợt giật giật, nhìn sang nơi phát ra tiếng nói.
Chà, người quen cũ.
Trước đã nói, ngoại trừ mạch chính của Phó gia, các chi thứ đều đi xa xứ lang bạt, mà trong đó phát triển nhất phải kể đến nhị bá của Phó Điềm, Phó Chính Đức, người dựng nghiệp kinh thương tại Khánh Dương.
Ông cố Phó Chính Đức và Phó gia là hai anh em ruột, Phó Hữu Cầm phải gọi ông ta một tiếng ‘nhị biểu ca’, còn Phó Điềm thì phải kêu ‘nhị bá’. Mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cho-anh-mang-em/2265809/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.