Editor: D Ẹ O
Cửa hàng mới khai trương, Phó Điềm rất bận, hiện ở Khánh Dương sinh ý nhà cậu gần như là vô danh, mà mọi người cũng không biết thân phận của người đứng sau lưng nó là ai, khách vắng đến đáng thương, Phó Điềm quyết định đánh chủ ý lên ba nhà Chu, Vệ, Nhiếp đầu tiên.
Phía bắc chỉ trồng hai mùa lúa nước, tháng năm chính là đợt gieo trồng tốt nhất, căn cứ theo suy nghĩ nước phù sa không nên chảy ruộng ngoài, Phó Điềm liền đem phần lớn giống lúa mới phân cho ba người Chu Truyện Thanh.
Vệ Ưởng và Nhiếp Nhĩ Đông chưa bao giờ để ý đến chuyện của điền trang, đột nhiên bị Phó Điềm gọi tới cũng mờ mịt, “Giống mới? Ngươi lo cái này để làm gì?”
Nếu giải thích quá nhiều Phó Điềm sợ mình sẽ lộ sơ hở, nên cậu không thể làm gì khác hơn là úp úp mở mở: “Tình cờ nghiên cứu được, nó cho ra sản lượng cao hơn lại chống được hạn và lũ. Tổng cộng nhiêu đây, các ngươi cứ phân đi.”
Trong ba người thì Nhiếp Nhĩ Đông là ngốc nhất, nếu Phó Điềm đã cho, thì đó là tấm lòng thành của cậu, hắn không hỏi nhiều mà vui cười hớn hở nhận thôi, còn bảo ngày sau người bên điền trang đến lấy, nhất định sẽ dặn họ đổi hết sang trồng giống mới này.
Chu Truyện Thanh thì ngốc ở Tứ Phương trấn lâu nhất, cũng từng chứng kiến Phó Điềm một lòng nhào vào lo chuyện điền trang đất ruộng, mua đất đào mương đổi giống thóc mới, dường như cậu cực kỳ coi trọng chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cho-anh-mang-em/2265816/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.