Na Lan Đức Duật về đến nhà, bước vào phòng khách, mọi người đã đợi rất sốt ruột, Na Lan Hoằng thấy con trở về, liền hỏi: "Duật nhi, con về rồi, Ung vương gia có làm khó con không, con không có xảy ra xung đột với ông ta chuyện gì chứ?"
"Con làm sao xảy ra xung đột với ông ta chứ," Na Lan Đức Duật ngồi lên ghế, "A Mã không cần lo lắng, con rất ổn."
"Vậy huynh có gặp được Tâm tỷ tỷ không?" đây mới là điều quan trọng nhất, đây là điều Hồng Dao quan tâm nhất.
"Không có. Ung vương gia nói, chỉ cần tôi đoạt giải quán quân, mới có thể gặp được cô ấy." Na Lan Đức Duật nói với vẻ mặt đông cứng lại.
Sở Cầm bừng tỉnh như hiểu ra, "Nói như vậy, Ung vương gia đem Tâm tỷ tỷ làm con cờ rồi! Chả trách tỷ ấy phải từ chối huynh."
Na Lan Đức Duật cười gượng, "Không những là Tâm cô nương, mà ngay cả tôi cũng là con cờ của ông ấy, nước cờ của Tứ gia đã tính rồi thì giọt nước nhỏ cũng không chảy ra."
"Ung vương gia muốn con đối kháng với Kỳ Duệ, Phất Dực, trên thực tế là tranh cao thấp với Bát gia, Thập tứ gia. Giời ạ! Xem ra, chúng ta vẫn là bị cuốn vào vòng tranh chấp này rồi." Na Lan Hoằng cũng ý thức được mình không thể giữ nguyên thế trung lập nữa rồi, mặc dù ông không vui, nhưng đã không làm chủ được nữa rồi.
Cũng giống Na Lan Hoằng, Tiết Ngôn cũng ở phái trung lập, thấy tình hình thế này, ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-bao-chi-hoang-tu-moi-la-chan-menh-thien-tu/3015293/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.