Mấy ngày nay Lý Minh Kỳ tựa như con thuyền giấy trôi giạt trên biểnrộng, lúc nào cũng có thể lật thuyền vì va phải đá ngầm, đương nhiênnàng sẽ sợ, giả vờ kiên cường cũng không thể lừa gạt chính mình, lúc này bị hắn ôm vào lồng ngực rộng lớn rắn chắc, liền sinh ra một khát vọng,khát vọng có được hắn.
Trầm Ngạn Khanh ôm hông của nàng, cằm gối lên vai nàng, thở dài nói:“Vẫn còn giận ta sao?” Hắn cố nén nỗi khổ tương tư khi lìa xa, đi liềnmột tháng, vốn tưởng người yêu trong lòng sẽ có chút thương nhớ mình,không ngờ vẫn kiên cường như vậy, Kỳ Kỳ, nàng bảo ta phải thế nào mớitốt đây.
Ánh mắt Lý Minh Kỳ mờ mịt, trợn lên, lóe sáng, lại vẫn kiên cường trừngtrừng không đáp, tức giận, sao lại không tức giận, tức giận đến mức timgan phèo phổi đều đau.
Giọng của Trầm Ngạn Khanh trầm thêm vài phần, mang theo chút thử lòng,“Kỳ Kỳ, ta phải thành thân rồi.” Nâng người nàng lên, nghe thấy hơi thởcủa nhau.
Lý Minh Kỳ lại rớt nước mắt, trong lòng dời sông lấp biển, yên lặngtrong chốc lát, rồi chăm chú hỏi: “Trầm Ngạn Khanh, ngươi muốn ta chúcmừng ngươi sao?”
Câu trả lời này không phải là điều Trầm Ngạn Khanh muốn nghe, sắc mặtcàng trầm hơn, “Kỳ Kỳ, ngay cả nguyên nhân nàng cũng không hỏi lại muốnchúc mừng ta sao?”
”Trầm Ngạn Khanh, ngươi nên biết ta muốn điều gì, ta mặc kệ trong lòngngươi nghĩ thế nào. Ta sẽ không dễ tha thứ việc ngươi dùng cái tay độngvào nữ nhân khác để chạm vào ta, sẽ khiến ta ghê tởm đến chết.” Hắn luôn miệng nói yêu, luôn mồm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-phu-cuong-sung-the/564779/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.