Lý Minh Kỳ lạnh lùng liếc mắt nhìn y thị, ngồi xổm xuống đỡ Phượng Nhãđứng lên, “Có đau lắm không? Lát nữa chườm chút đá chắc sẽ đỡ hơn.”
Mắt Phượng Nhã đầy biết ơn, “Chủ nhân, nô tỳ không đau.” Ngay sau đó lại lo lắng, “Chủ nhân, ngài thực không nên ra mặt vì nô tỳ.”
“Đã bị chèn ép đến thế, còn phải nhường nhịn sao? Đừng nói thêm gì nữa.” Lý Minh Kỳ hiểu lo lắng của Phượng Nhã, chỉ là có vài việc không phảimuốn nhịn là có thể nhịn, “Ngọc nhi, đỡ tỷ tỷ ngươi đi.” Phượng Ngọc lộvẻ căm hận, “Chủ nhân, ngài đừng chấp nhặt với nàng ta.”
Lý Minh Kỳ buông Phượng Nhã ra, khẽ gật đầu, tiếp đó xoay người nhìn vềphía Triệu Hân Tinh, lộ vẻ lạnh lùng, “Hay lắm, ta thật muốn xem ngươisẽ giết ta thế nào.” Lý Minh Kỳ đi về phía trước hai bước, dừng lạitrước người Triệu Hân Tinh, rướn cái cổ yếu ớt mà tuyệt đẹp, “Có bảnlĩnh, giết ta đi.”
“Đồ đê tiện, ngươi cho rằng ta không dám ư?” Mười ngón nắm chặt thànhquyền, phát ra tiếng vang rắc rắc, mặt y thị phủ sương lạnh, bàn tayphải đột nhiên co lại, đánh úp về phía lý Minh Kỳ.
Phượng Nhã và Phượng Ngọc muốn xông đến bảo vệ chủ nhân, bị Lý Minh Kỳquát lên cản lại, tuy vị Ngũ cô nương này xảo quyệt độc ác, nhưng côngphu thật sự không tồi, hai nha đầu này sao có thể là đối thủ của y thị?So với bị sỉ nhục, chẳng bằng giải quyết rõ ràng, ngươi muốn giết ta, ta liền đứng đây cho ngươi giết, không nhát gan, không lùi bước, để xemthử ngươi có thể làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-phu-cuong-sung-the/564732/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.