-" Mặc gia, là do chúng ta diệt."
Trước lời thừa nhận thẳng thắng của Mặc Kinh Phong, bốn người còn lại mắt ta nhìn mắt ngươi, tất cả đều thấy sự khiếp sợ trong mắt đối phương. Hai huynh muội này đủ hung tàn ! Vậy mà đem một gia tộc toàn bộ diệt sạch !
Bốn người không biết nên khóc hay nên cười, có tộc nhân như vậy thật sự đúng là đủ doạ người !
-" Nhưng nàng ta nói dối vài chỗ, đôi huynh muội được đưa đến Đông đại lục là chúng ta, mọi chuyện đều do chính miệng Thiên Huyết Tô kể lại, chúng ta mới biết thân phận thật sự của mình, nếu không chúng ta thật sự không có ý định tới Phượng Thiên Tông này."
Mặc Nguyệt vòng tay trước ngực, trào phúng nói. Nếu không phải là nhân vật chính trong cậu chuyện của Mặc Liên, chỉ bằng những lời kể thắm thiết đó cùng với những giọt nước mắt đau khổ của nàng ta lúc kể chuyện, có khi Mặc Nguyệt cũng bị nàng ta lừa, huống chi là đám người đầu óc đơn giản như Lạc Nhạn.
-" Nhưng còn hai cái này thì sao ?"
Phượng Thiên lão gia tử đưa ra ngọc bội và bức thư do chính tay Tô Thần Phù viết, Mặc Nguyệt nhận lấy, mở ra đọc.
" Mạc ca, nếu huynh đọc được phong thư này mà Phù nhi đã không còn trên đời, xin huynh hãy tìm lại và chăm sóc cho hai nhi nữ của chúng ta, chúng ta không thể ở bên cạnh chăm sóc chúng, không thể cho chúng một gia đình trọn vẹn, huynh hãy thay Phù nhi chăm sóc hai đứa, cho hai đứa sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nu-trung-sinh-vuong-phi-dang-yeu-cua-lanh-khoc-vuong-gia/1259211/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.