Mặc Kinh Phong biết nàng nói là sự thật, chỉ đành im lặng lùi lại.
Mặc Nguyệt cũng không quá để tâm lắm tên Dạ Dật kia, nàng lại cảm thấy hứng thú với Phượng Thiên Tiên Nhiên hơn, từ Phượng Thiên Tiên Nhiên nàng cảm thấy một thứ gì đó không đúng cho lắm, ánh mắt mà Phượng Thiên Tiên Nhiên nhìn đám người Như Viễn đang che chở Phượng Thiên Tiên Nhu kia rất lạnh, lạnh hơn những ánh mắt mà sát thủ từng được phái tới để giết nàng.
Mặc Nguyệt đưa tay vuốt vuốt cằm, xem ra nàng phải tra xét một chút về tiểu cô nương Phượng Thiên Tiên Nhiên kia mới được.
Bên kia Vân Nhược Vũ lao lên chắn trước Phượng Thiên Tiên Nhiên, bàn tay nhỏ nhắn của nàng hình thành một luồng phong bạo, hung hăng đánh tới.
Hai quyền ầm ầm va chạm, Vân Nhược Vũ cảm thấy tay mình nóng rát, sau đó là tê rần. Nàng nhíu nhíu mày, nhanh chóng lùi lại phía sau. Mà Dạ Dật cũng bị đẩy lùi, hắn ta có chút kinh ngạc khi tiểu cô nương trước mặt là một Luyện Khí kỳ ngũ cấp.
Lại thêm một nam tử bước ra, hung hăng trừng mắt với Vân Nhược Vũ :
-" Cô nương ngươi cản trở chúng ta đòi công đạo cho Tiên Nhu tiên tử, cô nương đây là có ý gì ?"
-" Ý gì, nam nhân các ngươi có thể vô sỉ hơn không, Phượng Thiên cô nương yếu ớt, ngươi lại đánh ra một quyền mạnh như thế chẳng lẽ muốn lấy mạng nàng ấy sao ? Đạo lý ở đâu ?"
Vân Nhược Vũ đè nén đau đớn, tức giận hét lớn.
-" Mục Ca ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nu-trung-sinh-vuong-phi-dang-yeu-cua-lanh-khoc-vuong-gia/1259181/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.