Hoàng Đế Tử có chút nghi ngờ nhìn, hoàn toàn không hiểu rốt cuộc vì sao nam nhân trung niên lại cười :
-" Hoàng Kim Điện chủ, ngươi cười cái gì ?"
Hoàng Kim Điện chủ cười ha hả, ý cười trong mắt càng sâu đậm :
-" Gia tộc Phượng Thiên quả đúng là Viễn Cổ Hoàng Tộc, đến Hoàng Tộc Viễn Cổ chúng ta cũng không thể nào so sánh, cho dù đã qua hàng ngàn năm, thiên tài trẻ tuổi lại xuất hiện không ngừng. Từng đời từng đời đều có những người thiên phú trác tuyệt xuất hiện, mang theo tuyệt phẩm huyết mạch. Lại tu luyện ở những phiến đại lục thấp nhất không có dồi dào Linh Khí này, từng bước chiến đấu sinh tử mà đi lên, với đám tiểu thí hài của Hoàng Tộc chúng ta sử dụng đan dược để tu luyện, quả thật đúng là một trên trời, một dưới đất."
Phốc xuy !
Hoàng Đế Tử bật cười, nụ cười dịu dàng ấm áp, khuôn mặt tuyệt mỹ hiện lên một tầng nhu hoà, nói :
- " Hoàng Kim Điện chủ, Phượng Thiên gia đã suy tàn tới mức này rồi, việc quật khởi không biết có thể hay không, nhưng đặt hết mọi gánh nặng lên vai mấy tiểu bối này, người làm trưởng bối như ta quả thật mất hết mặt mũi."
Hoàng Kim Điện chủ nhìn gương Mặt như thần tiên mỉm cười dịu dàng kia, có chút bất mãn, tiêu sái bước đến bên cạnh hắn, giọng có chút giận dữ :
-" Một Phượng Thiên Tử Mạc mới ở Nguyên Anh cao kỳ tại tuổi hai mươi, một mình cân hết mấy lão quái Nguyên Anh đỉnh phong của các tông phái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nu-trung-sinh-vuong-phi-dang-yeu-cua-lanh-khoc-vuong-gia/1259119/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.