Tg: À nhon xê ô, tg đã trở lại rồi ạ. Theo lời hứa sẽ bù cho các nàng 2 chap nha.
____________
Bạch Kiếm Anh cùng Hạ Tuyết đi vào một ngõ vắng. Đám người này thật quá phiền phức nha.
"Mau ra đi" Nàng thanh âm lạnh lẽo lên tiếng. Bọn người theo dõi đó vẫn ở trong bóng tối không chịu ra.
Đám hắc y nhân hơi chột dạ lẽ nào nàng là đang nói bọn hắn (chứ ai?). Nhưng nàng cũng chỉ là một ngốc tử thôi mà, chắc là không có khả năng đó đâu, nên vẫn tiếp tục quan sát nàng.
Bạch Kiếm Anh trên trán dần dần xuất hiện ba vạch đen, Bạch Thừa Ngôn này có cần keo kiệt vậy không. Lại không dám thuê người bình thường theo dõi nàng, lại thuê một đám người khuyết tật bị điếc tai theo dõi nàng, có phải là quá xem thường nàng không.
"CON MẸ NÓ, các ngươi bị điếc à, không nghe lão nương nói sao. Là ta đang nói một đám hắc y các ngươi đó" Bạch Kiếm Anh nàng dễ bị xem thường vậy sao? Hạ Tuyết đứng một bên thầm cảm thương cho số phận của họ.
Lúc này xác nhận nàng đích thực là đang nói bọn hắn nên liền phi thân ra ngoài có khoảng năm tên hắc y và đặc biệt một tên hắc y xui xẻo không may đáp trúng vào hòn đá kết quả thì mọi người cũng biết đó, hắn ôm hôn đất thắm thiết. Thật là không biết tên cáo già Bạch Thừa Ngôn thuê những tên này ở đâu?
"Ngươi quả thực không phải là một đứa ngốc?" Một tên cầm đầu trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-vuong-gia-cuc-sung-ngoc-phi/3138481/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.