Phủ thừa tướng
"Đại tiểu thư" thấy nàng trở về nô tài trước cửa liền cung kính nhưng ánh mắt không giấu được vẻ khinh thường. Bọn họ cũng chỉ là nghe theo lệnh của Bạch Thừa Ngôn nếu không, không thể nào lại hạ mình trước một ngốc tử như nàng.
Bạch Kiếm Anh cũng lạnh nhạt không thèm quan tâm, dẫn Hạ Băng và Hạ Tuyết đi vào bên trong. Vì Hạ Băng cả một buổi đều ngồi lãi nhãi làm phiền bữa ăn của nàng nên đành dẫn nàng về thôi a. Hạ Tuyết và Hạ Băng cũng cảm nhận được ánh mắt khinh thường của hai tên nô tài này dành cho Bạch Kiếm Anh, dám coi thường tiểu thư của hai người họ, đừng hòng sống yên ổn a.
"Hình như bên cạnh nàng ta có thêm một người thì phải" nô tài A Minh thấy Bạch Kiếm Anh đã đi xa liền quay sang nói với A Phúc đứng cạnh.
"Đúng vậy, ngươi đứng đây ta đi thông báo với thừa tướng"
"Được"
Tưởng nàng bị điếc sao? (tg: Thật ra tai tỷ rất thính a~_~) Muốn thông báo nàng cho các ngươi thông báo, Ha Băng và Hạ Tuyết chính là người của nàng với khả năng của bọn họ hoàn toàn không thể làm gì.
Vừa vào đại sảnh liền gặp hai mẹ con Bạch Ngọc Lan. Thật chướng mắt người khác mà, mặc đồ chói như vậy.
"Oa oa, hai người ăn bánh mà không mời ta" Bạch Kiếm Anh liền hướng mắt về đĩa bánh ngọt trên bàn. Nhìn thật ngon nha, nàng không ngờ thời đại này lại có bánh bông lan, nàng hai mắt phát sáng nhìn về phía chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-vuong-gia-cuc-sung-ngoc-phi/3138479/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.