Chương 109: Dư ba 3
Thung lũng Đen là ngục giam.
Người canh cổng bị hàng hà sa số các loại ham muốn đẩy tới, có người muốn tiền, có người muốn thoát khỏi trấn nhỏ mình sinh sống, có người muốn đổi lấy tương lai gần mồi lửa hơn cho con cái, có người buộc phải có được thuốc cứu mạng… họ mang theo vết thương thể xác và tinh thần thật lớn luân phiên trực 3 năm hệt như đống củi cháy mãi không hết.
Cũng có kẻ không còn nơi nào để đi, tới đây dưỡng già.
Có lẽ bọn họ xuất thân không tốt, dù rời khỏi thung lũng Đen thì cũng chỉ là nô lệ cho chủ nhân của một trấn nhỏ nào đó. Làm người canh cổng, ít nhất cũng có thể coi là “kẻ thượng đẳng” chốn địa ngục.
Thế nhưng chưa một ai nhìn thấy cai ngục trưởng thần bí hết.
Người canh cổng ở thung lũng Đen có quy tắc của riêng mình, bình thường đi lại tự do. Cai ngục trưởng rất ít khi xuất hiện, đôi khi có mệnh lệnh mới thì sẽ dán trên bản thông báo nằm ngay cạnh bảng Luật Thung Lũng. Hậu quả vi phạm quy tắc hoặc kháng lệnh đều viết rõ ràng rành rạnh: Thông thường rất công bằng, phạt cũng không tính là nghiêm khắc.
Điều đáng sợ duy nhất chính là ở thung lũng Đen không có “may mắn”.
Ở đây, kẻ vi phạm chắc chắn sẽ bị bắt, lừa gạt được lòng mình cũng không qua mặt nổi đôi mắt không chỗ nào là không có trong thung lũng Đen.
Thành ra dân gian vẫn luôn có lời đồn hệt như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-thuan-sac-trang/3715543/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.