Biết sớm hơn biết bất ngờ
Sau khi ngài Hách vệ sinh cá nhân xong, thầy Chu vẫn đang đợi trước bàn ăn.
"Ngồi thừ ra đấy làm gì, sao không ăn trước?"
"Chờ cậu mà."
"Ơ, chờ tôi làm gì..."
Hắn ngượng ngùng cười, xấu hổ nhớ lại thời gian "rửa mặt" lâu lắc lúc nãy.
Hắn kéo ghế ngồi xuống, trước mặt là bánh sandwich đầy đặn, hắn cầm lên cắn một miếng, vỏ bánh vẫn còn xốp giòn tỏa hơi nóng.
Ngon quá.
Hắn uống một ngụm sữa bò, sữa bò đã được hâm nóng đến thơm phức.
Đã lâu rồi ngài Hách không được ăn một bữa sáng đủ đầy như vậy. Hồi trước ở một mình rất ít khi làm bữa sáng nghiêm chỉnh, để tiện đi làm, hắn chỉ gặm tạm một cái bánh mì cho nhanh.
Ngài Hách nhớ chuyện tối qua, hỏi anh: "Hôm nay cậu về nhà lấy đồ à?"
Trong miệng thầy Chu còn đồ ăn, ngài Hách nhìn qua, đột nhiên anh căng thẳng một cách khó hiểu.
"Ừ."
"Tôi lái xe chở cậu đi nhé?"
"Không cần, để tôi lái xe mình tới đây luôn."
"À, được."
Cuộc trò chuyện kết thúc, bầu không khí lại chìm vào tĩnh lặng.
Thầy Chu ăn xong phần của mình, ngồi tại chỗ không nhúc nhích, một tay chống cằm nhìn vào đối phương: "Thấy thế nào, ăn ngon không?"
"Ừm, ngon lắm!" Ngài Hách không ngẩng đầu, nhanh chóng đáp.
Anh lại im lặng, ngài Hách ngẩng lên nhìn anh. Tầm mắt của anh không đặt trên người hắn, nhưng khóe miệng của anh đang nhẹ nhàng cong lên, một độ cong không sâu, nhưng lại tựa như một cái móc nhỏ, móc lấy trái tim hắn.
Thầy Chu là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-vi-nha-toi-hom-nay-co-chut-la/750664/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.