Ra là chị dâu à
Hách Tuấn Tú mắt chữ a miệng chữ o: "Đây, đây là... thầy Chu!"
Ngài Hách đứng bên cạnh cứng đờ cười, thực chất đang ngấm ngầm giao lưu ánh mắt với thầy Chu.
Cơn hoảng loạn trên mặt thầy Chu chốc lát biến mất, cũng không bất động, thong thả tự nhiên đổi giày.
Hách Tuấn Lãng nhặt điều khiển từ xa trên đất lên, may mà chưa hỏng, nó thở phào nhẹ nhõm.
Hàn Ân Tuấn cũng không hiểu, chỉ đành ngồi vào bàn ăn ngoan ngoãn tách đậu.
Biểu tình trên mặt Hách Tuấn Tú biến hóa liên tục, tiếp tục hỏi: "Sao thầy Chu lại ở đây?"
Hỏi hay lắm! Tại sao thầy Chu lại ở đây!
Ngài Hách khóc không ra nước mắt nghĩ thầm.
Giải thích kiểu gì giờ?
Là bạn à?
Giấu đầu hở đuôi quá... Mà nói dối em trai cũng không hay...
Là người yêu...
Không được, mình còn chưa sẵn sàng come out mà...
Trong lúc ngài Hách còn đang rối rắm, thầy Chu đã bước tới đây.
"Ba của Tuấn Lãng, không ngờ có thể gặp nhau ở đây. Để tôi giới thiệu lại đi, tôi là bạn trai của Anh Tuấn..."
Nụ cười trên mặt thầy Chu vẫn như gió xuân, lễ phép vươn tay với Hách Tuấn Tú.
Hách Tuấn Tú ngơ ngác nhìn bàn tay thon dài khớp xương rõ ràng trước mặt, lại ngơ ngác nắm lấy lắc lắc vài cái tượng trưng. Cậu cảm nhận được trên người thầy Chu đang nhẹ nhàng tản ra chút tin tức tố, ngọt ngào, nhàn nhạt, không giống các Alpha khác có tính xâm lược, cũng không giống các Omega khác có cảm giác mê hoặc, một mùi hương khiến lòng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-vi-nha-toi-hom-nay-co-chut-la/750665/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.