Khi cơm gạo lứt chín, ta mở nắp nồi hầm. Mùi thơm ngào ngạt của thịt bò kho lập tức lan tỏa, làm ta nuốt nước bọt liên tục. Ta vội múc một bát thịt bò, rắc thêm chút rau mùi non xanh mướt lên trên. Thật hoàn hảo! 
Cắn một miếng thịt bò mềm thơm, hơi cay, ta cảm thấy cả người như được an ủi. Thức ăn đúng là có thể xoa dịu tâm hồn. 
Ăn hết một bát thịt bò, ta lại múc thêm một muỗng lớn, rưới lên cơm gạo lứt. Nước sốt thấm vào từng hạt cơm, cắn một miếng, mùi thơm của gạo hòa quyện với vị đậm đà của thịt bò, thật sự ngon đến mức đầu lưỡi như muốn tan ra. Gắp thêm vài miếng củ cải trắng thấm đẫm nước sốt, vị giòn ngọt dịu làm món ăn thêm phần hoàn hảo. Không lâu sau, ta đã ăn sạch cả bát cơm gạo lứt. 
Ta thoải mái ngả lưng trên chiếc ghế nhỏ, bụng đã no căng, cảm giác thật mãn nguyện. 
Nhìn nồi thịt bò vẫn còn thừa kha khá, ta múc hết vào một bát sạch, định mang sang tặng hàng xóm. 
Khi thuê nhà vào ban ngày, ta nghe chủ nhà nói rằng bên cạnh có một bà cụ họ Chu sống cùng cháu trai. Cháu trai bà chỉ lớn hơn ta một tuổi, ban ngày hắn đi học ở học đường. Ta còn chạm mặt bà cụ lúc ban ngày. 
Ở một mình tại trấn này, không có ai giúp đỡ, làm thân với hàng xóm láng giềng chắc chắn không phải là ý kiến tồi. 
Ta gõ cửa sân nhà bên cạnh. Tưởng rằng bà cụ sẽ ra mở 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-van/3742677/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.