A Mạch xấu hổ và giận dữ muốn chết,hai tay dùng hết khí lực nhưng cũng không thể đẩy được Thường Ngọc Thanh ra, quýnh lên dồn hết sức lên hàm răng, há miệng ra cắn! Cũng mayThường Ngọc Thanh phản ứng nhanh, vừa thấy cảm giác đau đớn xuất hiện,lập tức xoay tay lại giữ chặt cằm A Mạch, vội rút môi ra khỏi hàm răngcủa nàng, nhưng cũng đã máu tươi đầm đìa.
A Mạch vẫn không chịu bỏ qua, tayphải tát thẳng vào mặt anh ta. Thường Ngọc Thanh sao để nàng đánh trúngmặt mình, liền đưa tay túm lấy cổ tay nàng, nhất thời giận dữ: “Ngươi,nữ nhân này…” Nói được một nửa lại dừng lại, cổ tay phải của A Mạch đãsớm sưng không còn ra hình dáng gì, ngay cả mấy ngón tay cũng không thểduỗi thẳng. Thường Ngọc Thanh nghĩ nàng chính là dùng bàn tay này kéoanh ta qua sông, trong lòng bất giác trở nên mềm nhũn, lửa giận nhấtthời tan hơn phân nửa, chỉ nói: “Ngươi chẳng lẽ không muốn giữ lại bàntay này hay sao?”
A Mạch cũng không trả lời, chỉ nhanhchóng vung tay trái lên, “Chát” một tiếng, rốt cuộc cho Thường NgọcThanh một bạt tai. Thường Ngọc Thanh ngẩn ra, trong mắt lửa giận lập tức bùng lên, vung tay lên định đáp trả một lễ, A Mạch cũng không trốntránh, chỉ cắn môi trừng mắt căm hận nhìn anh ta, trên mặt đầy nước mắtmà cũng không biết. Thấy bộ dạng của nàng như thế, cánh tay đang vunglên của Thường Ngọc Thanh không sao hạ xuống nổi nữa, cuối cùng đành hừlạnh một tiếng chuyển mắt nhìn đi nới khác, rồi vượt qua A Mạch đi lênbờ.
A Mạch sớm đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-mach-tong-quan/3196674/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.