Vương Hàn đặt cô trên xe, anh nhanh chóng lái xe về nhà.
“Ưmm...em còn muốn uống nữa...”
“Nhan Minh Nguyệt em không thể đứng đắn một chút sao? Em không phải đứa con nít đâu mà ngay cả tửu lượng của mình kém như vậy, em còn đi uống rượu?”
Minh Nguyệt đưa đôi mắt ngập nước nhìn anh.
“Anh nghĩ anh là ai mà cấm tôi uống chứ? Chẳng phải chỉ là vợ chồng hợp đồng thôi sao?!” Cô hung hăng hét lớn
Vương Hàn lập tức nổi gân xanh trên mặt. Dùng hết sức đạp thắng. Xe dừng đột ngột khiến Minh Nguyệt hơi mất phương hướng, khẽ đụng đầu về phía trước.
“Aaa! Vương Hàn anh định giết chết tôi à?!”
“Em nói chúng ta chỉ là vợ chồng hợp đồng thôi đúng không?”
“Đúng vậy! Vậy theo anh tôi là gì với anh?! Tình nhân được bao nuôi? Người đàn bà của anh? Đồ chơi của anh?”
“Em là vợ tôi!”
“Chỉ là hợp đồng! Giữa anh và tôi không hề có tình yêu!” Minh Nguyệt hét lên từng chữ. Men say trong người cuồn cuộn cuốn bay hết thảy suy nghĩ của cô ra.
Vương Hàn không nói gì cả. Đúng vậy anh và cô không hề có tình yêu. Họ bị ràng buộc với nhau bằng hợp đồng hôn nhân kia. Nhìn anh không hề phản bác điều gì khiến tim cô khẽ nhoi nhói. Minh Nguyệt cởi đai an toàn, muốn mở cửa rời khỏi xe.
Anh thấy cô đang muốn rời khỏi liền tức giận hơn. Cô muốn rời đi? Đang ở nơi vắng vẻ như vậy cô còn muốn rời đi? Anh thật sự không tin cô có gan đó! Anh mở khoá xe, giọng nói không kiềm chế được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-han-sung-vo-vo-doi/1729747/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.