Hôm sau, anh đã dậy từ sớm. Đưa môi chạm thật khẽ lên bờ vai mảnh khảnh rồi vén chăn bước ra ngoài. Vương Hàn xắn tay áo đeo cái tạp dề mà cô vẫn thường dùng. Anh bày biện thực phẩm lên bàn. Sau khi ngao ngán loay hoay thì anh chỉ biết làm món trứng ốp lết cùng bánh mì đen phết bơ đặt vào khay đem lên phòng cho cô.
Anh lên phòng đưa tay lay người con gái đang thu mình trong chiếc chăn ấm. Minh Nguyệt nhíu chặt mi tâm gạt phăng tay anh ra, tiếp tục vùi sâu bên trong.
“Minh Nguyệt! Nếu em còn không mau thức dậy. Anh liền vận động trên giường cùng em đấy!”
Anh kéo nhẹ chăn, giọng nói thêm mấy phần tức giận. Minh Nguyệt không vui liền ngồi nhổm dậy. Mái tóc rối xù thật giống một con gấu nhỏ. Cô đưa tay dụi mắt, giọng điệu khó chịu trách anh.
“Chẳng phải tại anh hành em hay sao? Anh thật đáng ghét!”
“Tiểu yêu tinh nhỏ ơi. Mặt trời đi được nửa vòng cung rồi đấy!”
“Cũng chỉ là mặt trời thôi mà? Anh tắt nó đi!” Minh Nguyệt mơ màng nhỏ giọng nói. Tay cô đang kéo tấm chăn lên thì bị anh cản lại.
“Anh làm đồ ăn cho em rồi. Giờ anh phải đi làm.” Anh nhìn cô mà ai oán. Rốt cuộc anh lấy vợ hay là lấy một cô nhóc đây? Anh giờ thành mẹ của em rồi ?! Vương Hàn bế xốc cô dậy đưa vào phòng tắm rồi anh cũng nhanh chóng lấy xe đi tới công ty.
Minh Nguyệt từ phòng tắm bước ra, nhẹ nhành tiến tới khay đồ ăn mà anh đã chuẩn bị từ trước.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-han-sung-vo-vo-doi/1729746/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.