Phương Du vác cặp sách ra khỏi toà tổng hợp, gió mát cùng ánh mặt trời dồi dào va phải trên người cậu, Phương Du hít sâu vài cái, lấy điện thoại trong túi quần ra bật lên, cắm tai nghe, một bên nghe nhạc một bên đi về phía nhà ăn của trường.
Cậu đến cửa nhà ăn thì nghe thấy có người gọi mình, Phương Du quay đầu, Kha Lâm cười toe toét vẫy tay với cậu nhìn chẳng khác gì một tên ngốc.
"Á—— Phương ca! Tao nhớ mày quá đi!" Kha Lâm hướng chỗ Phương Du đứng kêu to nhào đến.
"Kha Lâm con mẹ nó mày thử hét to hơn nữa đi." Phương Du giật mình vội vàng tránh ra, giơ chân đạp Kha Lâm một cước, "Hai A nhìn đạo đức giả như vậy, mày mất mặt không."
"Không mất mặt đâu, tao chính là rất thích mày!" Kha lâm đi tới, ôm Phương Du,"Sáng nay đã nói là gặp nhau ở cổng trường, Phương ca mày cứ vậy mà bỏ rơi tao!"
"Bỏ đi, mày có thể đừng có diễn như vậy mỗi ngày được không?" Phương Du đẩy cậu ra quay người đi về phía nhà ăn.
Kha Lâm kéo cặp sách bị tuột lên, bước nhanh đuổi theo sau.
Bài kiểm tra môn ngữ văn đã kết thúc, nhà ăn hiện tại có không ít học sinh, Phương Du tìm một cửa sổ ít người để mua cơm.
"Này, Phương ca, sao tao có cảm giác như các bạn học đều nhìn chằm chằm vào mày thế?" Kha Lâm đem ánh mắt vừa nhìn bốn phía thu hồi lại, kéo kéo tay áo Phương Du.
Phương Du không hiểu những lời cậu nói, ánh mắt tùy ý nhìn lướt qua bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-hai-a-kia-lai-danh-nhau-roi/1013852/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.