Sơ đồ chỗ ngồi cuộc thi được dán ở ngoài cửa lớp học, học sinh trong lớp xúm lại chen chúc nhau, người đứng ngoài không thể không kiễng chân rướn cổ giương mắt nhìn qua.
Khi hai người lần lượt đi ra, các bạn học đang ồn ào đều nhanh chóng im lặng, trên mặt không hẹn mà đều phủ lên "Ba phần kính nể, ba phần e ngại, còn có một phần cung kính".
Vừa rồi nhìn hai vị A này đánh nhau hăng hái sôi nổi rồi, bây giờ tĩnh tâm nghĩ lại, ôi mẹ ơi, sau này học chung một trường, chẳng may có ai không cẩn thận chọc hai ông tổ này thì sẽ bị đánh đến cặn bã cũng chẳng chừa mất. Tâm tư kinh hãi.
Mọi người rất tự giác mà tránh ra một lối, còn kịp nói một câu: "Ông nội, mời ngài ngồi."
Bước chân Phương Du dừng lại, cậu nhìn lướt qua mọi người, nhíu mày, rất không tự nhiên mở miệng, "Tôi tự xếp hàng." Cậu không thích bị người nhìn chằm chằm, lại càng không thích người khác đối xử đặc biệt, điều này sẽ làm cho cậu cảm thấy mình là một kẻ ngoại lai không phù hợp.
Các bạn học nhìn thấy vẻ mặt âm trầm và nghiêm túc của cậu, sợ tới mức rùng mình sợ hãi, lại đi lùi về sau thành một vòng lớn.
Trì Hoài từ nhỏ đã quen với kiểu "vạn người mê" này, đút tay vào túi quần ung dung sáng ngời đi đến sơ đồ chỗ ngồi, nhìn chỗ ngồi của mình xong quay qua phía Phương Du, "Bạn học, cậu tên——"
"Xin lỗi, đánh cậu là tôi không đúng." Phương Du cắt ngang lời hắn, mặt không cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-hai-a-kia-lai-danh-nhau-roi/1013851/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.