Một đường xóc nảy,sau khi ở tướng quân phủ nghỉ ngơi ba ngày, thấy Tống Mạch tựa hồ khôngcòn bận rộn như vậy nữa, Đường Hoan nói ra muốn đi dạo phố một chút, mua đồ.
Lúc vừa mới đến Thanh thành nàng cũng từng nhắc qua, nhưngTống Mạch không yên tâm giao nàng cho người khác trông nom, càng khôngyên tâm một mình nàng đi ra ngoài, lợi dụng thân phận sai vặt không cótư cách một mình ra cửa làm lý do từ chối lạnh như băng.
Hôm nay, Đường Hoan không cam lòng chạy đến thư phòng của hắn, lôi kéo tay áohắn, rất là tủi thân: "Ta, ta đã nghe lời ngươi rồi, làm sao ngươi nóichuyện không giữ lời gì hết?"
Tống Mạch để văn thư trong tay xuống, xoay người nhìn nàng.
Áo nhỏ xanh nhạt, váy dài thắt lưng cao hoa nhỏ vàng nhạt, từ trong nắngsớm sáng rõ chạy đến trước người hắn, giống như đoá hoa nhỏ biết bay.
Hắn nhịn không được ôm người đến trên đùi, trực tiếp chôn vào trước bộ ngực cao ngất của nàng: "Ta chuẩn bị đầy tủ váy cho ngươi, còn chọn chongươi đủ loại đồ trang sức, như vậy tính là nói chuyện không giữ lời gìsao?"
Đường Hoan ôm lấy đầu hắn không để cho hắn làm chuyện xấu,vừa dùng sức đẩy ra ngoài vừa oán giận: "Nhưng ngươi mua cũng không phải là ta thích, ta muốn tự mình chọn. Hơn nữa, ngươi không cho ta ra cửa,đến doanh trại cũng không mang theo ta, ta tìm nam nhân kia như thế nàođây? Tướng quân đại nhân, thời gian của ta chỉ còn lại có nửa tháng,ngươi mau để cho ta đi ra ngoài đi."
Tống Mạch dừng lại động tác.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-giac-mong-xuan-cua-nu-hai-hoa-tac/1538875/chuong-91-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.