*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Băng Di
“Không gặp?” Tiết Trạm nhướng mày, gật đầu suy tư: “Có nói nguyên do gì không?”
Sứ thần được Lễ bộ phái tới can thiệp sắc mặt cũng không tốt: “Đối phương nói là quốc chủ tuổi đã lớn, vì chuyện giặc Oa đã phiền muộn nửa tháng có thừa, nhất thời thể lực tinh thần cạn kiệt không may bị bệnh, lại nói bệnh tình thế tới rào rạt thật là làm cho người ta sợ hãi, thái tử bồi bên cạnh không dám rời đi nửa khắc.”
Tiết Trạm liếc mắt nhìn vị tướng quân trung niên bên cạnh một cái, hỏi: “Vương tướng quân nghĩ đến ý gì?”
Chưởng quân Thiểu phủ quân Vương Vinh nhíu mi: “Trốn tránh không gặp, lại không cho một lời khẳng định, đây là nghĩ muốn kéo dài?”
“Càng kéo dài chẳng lẽ cho rằng có thể đem việc này kéo thành không có?”Tiết Trạm cười nhạo một tiếng, sau đó hỏi sứ thần: “Sứ thần Cao Lệ trước đó cùng chúng ta bàn bạc đâu?”
“Toàn bộ không có tin tức, thần đưa ra yêu cầu muốn gặp sứ thần đã gặp trước đó thì toàn bộ bị cản trở về, thần muốn tự mình đi tìm, nhưng cơ sở ngầm bên người cũng đông đúc, khó mà nhờ vả.”
Chuyện Hoàng Thượng giao phó sợ là không xong rồi, trong lòng sứ thần cũng cấp bách, xem quần thâm đen trên mắt sợ là đã vài đêm chưa từng có giấc ngủ đàng hoàng.
Tiết Trạm khó được nói câu an ủi: “Lưu ngự sử đi nghỉ ngơi đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/818-ve-cau-chuyen-binh-vuong-xuyen-qua/1632754/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.