*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Băng Di
Phản ứng của Chu Kì Lân làm cho Tiết Trạm đắc ý trong lòng, cười khúc khích dán tới, còn vươn đầu lưỡi liếm liếm bên tai.
Chu Kì Lân run run túm lấy cái tay đang duỗi vào trong quần áo, nghiêng đầu ho một tiếng: “Đừng nháo!”
“Ngươi không muốn?” Tiết Trạm nhướng mày, trong mắt tràn đầy ái muội: ”Ta vừa đi lần này là hai tháng, ngươi nhẫn được sao?”
“Ngày mai ngươi phải hành quân.”
Long dương chi hảo vốn là mang nhiều bận tâm, người ở phía dưới làm nhiều không hề tốt, Chu Kì Lân không muốn đối phương vừa mệt mỏi chuyện hành quân lại còn phải nhẫn nại thân thể không khoẻ.
Đáng tiếc một phen hảo tâm đụng tới Tiết Trạm vốn kì ba, ngữ khí phản bác đúng lý hợp tình làm cho người ta dở khóc dở cười.
“Hành quân với chuyện giường đệ chi hoan của ngươi và ta có quan hệ gì?”
“.......”
Trong nháy mắt kia Chu Kì Lân thật muốn đè người xuống không quan tâm làm bừa bãi một hồi, tốt nhất khiến cho hắn phải cầu xin tha thứ không còn khí lực đứng lên, xem thằng nhóc này còn dám mời gọi hắn như thế hay không! Hảo huyền hắn vẫn còn lý trí.
“Đừng hồ nháo, lần này sợ là muốn phế Cao Lệ cũng phải tốn một phen công phu, cần bảo tồn thể lực!”
“Thực không cần?”Tiết Trạm trừng hắn.
Chu Kì Lân dở khóc dở cười: “Nhiều nghỉ ngơi...”
Tiết Trạm ngắt lời hắn nói: “Thế nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/818-ve-cau-chuyen-binh-vuong-xuyen-qua/1632753/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.