Edit Băng Di
Sát khí ác liệt trong mắt hóa thành thực thể, làm cho da đầu người ta tê dại, đầu ngón tay cũng lạnh ngắt.
Khóe miệng Tiết Trạm nhếch thành độ cung tà tứ, tay nâng chủy thủ: “Bảo đám chó trung thành của ngươi lui ra phía sau chút đi. Nhiều người sẽ không đủ dưỡng khí, ta sẽ bởi vì thiếu dưỡng khí đến mức buồn bực trong ngực, đến lúc đó tay sẽ trợt, Lưu đại nhân kính yêu của chúng ta có thể sẽ tiêu đời tại đây, kế hoạch lớn gì đó, sự nghiệp lớn gì đó, lòng muông dạ thú gì đó, cũng thành bọt nước, đến lúc đó Lưu đại nhân lỗ vốn lớn rồi, đúng không? Ngươi nói có phải hay không? Ân? Lưu đại nhân?”
Hơi lạnh phả ra từ thanh chủy thủ kề trên cổ làm cho quanh thân Lưu Chư Tề nổi lên một tầng da gà.
Cuối cùng Lưu Chư Tề vẫn là khuất phục dưới sự nguy hiểm của Tiết Trạm, sắc mặt gã dữ tợn bảo đám thân binh: “Lui ra phía sau, đều lui ra phía sau.”
” Lưu đại nhân làm đúng rồi, rốt cục Lưu đại nhân đã chọn đúng được một lần.” Tiết Trạm cười cười, bày tỏ lòng thành lui chủy thủ ra một đoạn.
Tình thế của hai phương lúc này có thể nói là đang giằng co, Lưu Chư Tề không muốn bỏ mệnh, nhưng cũng không muốn thả hai người đi, nhưng chủy thủ dán tại trên cổ sắc bén vô cùng, sát ý của Tiết Trạm hóa thành thực thể, phỏng chừng nếu gã có động tác, hắn sẽ không chút do dự hạ sát thủ.
Nhưng nếu giết Lưu Chư Tề thì sao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/818-ve-cau-chuyen-binh-vuong-xuyen-qua/1632709/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.