Khê Nguyệt vẫn nhìn hắn, ánh mắt mang theo sự mong chờ. Trong lòng hiện tại, phần lớn đều là vì sợ hãi làm Lôi Nghị Tước phật ý, để rồi hắn bỏ rơi không gặp lại cô hơn một tuần liền như lần trước.
Có điều, Khê Nguyệt không để ý rõ ràng, vành tai Lôi Nghị Tước dần ửng đỏ kỳ lạ.
Trong lúc không đề phòng, Khê Nguyệt lập tức đứng dậy, cô bởi vì đứng trên giường mới có thể chênh lệch ngang bằng với chiều cao của Lôi Nghị Tước. Hai tay vòng qua cổ hắn, lần nữa làn da Lôi Nghị Tước nóng bừng như thể bị thiêu đốt bởi ngọn lửa vô hình.
“Chồng ngủ với em được không?”
Lôi Nghị Tước nhìn cô vô cùng căng thẳng, rõ ràng không nghĩ đến việc giữa cả hai có hành động thân mật này.
Cuối cùng, dưới ánh mắt nũng nịu của Khê Nguyệt, Lôi Nghị Tước bỏ đi mấy cái nghĩa khí quân tử đi. Ngay lập tức nằm xuống giường.
Trước khi rơi vào giấc ngủ, bàn tay hắn ôm Khê Nguyệt có phần cứng đờ như khúc gỗ, cô còn thiện chí nhắc nhở, kéo sát vòng tay hắn lại.
“Chồng à, anh ôm chặt một chút. Như vậy anh bỏ em đi em mới biết được.”
Lôi Nghị Tước nhìn cô như con thỏ nhỏ vùi vào trong lòng hắn, đây là lần đầu cùng giường với nữ nhân, làm sao mà có thể thích nghi.
Nhìn Khê Nguyệt ngủ, dáng vẻ yên tĩnh mềm mại, khác với một bộ mặt trên thương trường hắn vẫn thường thấy, mạnh mẽ chín chắn và điềm đạm trưởng thành.
Kịch dẫu sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/7-ngay-chung-giuong-voi-ke-thu/3718377/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.