“Hôn lại đi, anh chỉ em.”
Khê Nguyệt nhìn hắn dụ dỗ, cô ngoan ngoãn nghe lời, cứ thế cúi xuống, lần nữa đôi môi thơm ngát như quả đào mọng chạm vào môi của Lôi Nghị Tước, môi hắn mỏng, hơi nóng phả ra, dần dần đem cuốn cô vào sự cám dỗ này.
Trong vô thức, bàn tay Lôi Nghị Tước đặt ngay eo cũng ôm chặt cô lại. Nụ hôn nhanh chóng diễn ra, Khê Nguyệt bị đàn áp bởi sự tấn công mãnh liệt của người trước mặt đến mức ngay cả hơi thở cũng bị đoạt lấy.
Cảm nhận người trong lòng mềm nhũn, Lôi Nghị Tước cẩn trọng buông ra, Khê Nguyệt lúc này như bị hụt hơi, ngồi trong lòng hắn hơi thở vài phần gấp gáp, nhịp tim cũng đập nhanh đến mức không thể kiểm soát. Bàn tay nhỏ bất lực kéo góc áo của hắn mà nhỏ giọng lên tiếng.
“Tước, em khó thở, em thấy nóng…”
Ngay cả Lôi Nghị Tước cũng không khác gì, lần đầu gần nữ nhân, hắn khó mà kiểm soát được.
Ánh mắt hắn đối với Khê Nguyệt, rõ ràng vô cùng đen tối.
Nhìn thân thể mềm mại trong lòng, chiếc váy mới không vừa với số đo bởi không rõ cô mặc như nào, hiện tại rộng lớn hơn thân hình cô. Vì vậy quai áo bị lỏng lẽo, lộ ra được cơ thể thon gọn mảnh mai. Ôm cô trong lòng, Lôi Nghị Tước cảm giác như cô được làm bằng nước, mềm mại không thôi.
Và điều cấm kỵ hơn khi mà toàn bộ trên người Khê Nguyệt đều là mùi hương của hắn, trong giây lát như thể muốn đem cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/7-ngay-chung-giuong-voi-ke-thu/3718376/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.