Hiền bật dậy khi nghe chuông reo. Nhìn sang cô thấy Hoàng đã đi từ lâu. Ngủ gần anh hai lần rồi mà chưa lần nào cô và anh thức dậy cùng nhau. Ối cô đang nghĩ đến cái cảnh linh tinh gì thế này. Hiền lấy tay đập đầu mình rồi nhanh chóng làm mọi thứ nhanh nhất để đến tập hợp. Thấy Hiền Tâm liền hỏi:
- Hôm qua chị đi đâu đấy? Em tìm chị mà không thấy!
- Chị ngủ quên ở cái lều bên kia. - Hiền trả lời qua loa.
- Ờm. - Tâm biết Trung đội trưởng của mình rất kín miệng có hỏi cũng không trả lời thật.
Sáng hôm nay, mọi người nhận được tin vui rằng dịch bệnh đã trải qua một tuần đỉnh dịch, hiện tại đang ở phía đồi bên kia của dịch. Số lượng bệnh nhân ra viện cũng tăng lên rất nhiều. Phát đồ điều trị ngày càng có hiệu quả.
- Này sao hôm nay Thiếu tá năng động quá vậy, trông vui vẻ thế? - Một bác sĩ nheo mắt hỏi Hoàng, họ đang cùng quan sát một vài bệnh nhân.
- Đỉnh dịch qua rồi thì phải vui thôi! Đồng chí cũng vậy mà! - Hoàng nói.
- Lúc chưa có dịch, mỗi lần có chuyện mà tất cả mọi người đều vui, tôi thấy anh có vui như thế này đâu! Hay là Thiếu tá đang hẹn hò? -Vị bác sĩ này dò hỏi Hoàng.
- Trật tự! Chú ý làm việc đi! Tính mạng của bệnh nhân đang nằm trong tay đồng chí đấy! - Bị nói trúng tim đen, Hoàng thay đổi 180 độ.
- Ôi trời! Anh bị đa nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/21-ngay-yeu/2543431/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.