Hiền đang bước chầm chậm về doanh trại, ngẩng đầu lên nhìn mặt trời và mây xanh. Cũng khá lâu rồi cô không nhìn thấy. Từ khi đến Y, mặt trời chưa mọc là cô đã bắt đầu làm việc ở không gian kín rồi, mãi đến tối mịt mới được ra ngoài. Mây xanh, những tia nắng chiều tà tinh nghịch đậu trên bả vai cô. Thời tiết hôm nay khá đẹp. Hiền yêu nắng, rất yêu nắng, ghét mưa ghét những nỗi buồn. Đầu óc cô đang lang thang đâu đó trên các tầng mây trong xanh kia, thì đột nhiên, một bóng người vụt qua đưa cô về thực tại. Đó là Hoàng, trông anh rất vội vàng. Cô cảm nhận được có điều chẳng lành liền chạy theo anh.
- Này anh đi đâu thế? - Hiền hỏi trong khi Hoàng chuẩn bị bước vào trong xe.
- Tôi có việc gấp! - Hoàng trả lời rồi bước vào trong xe.
Hiền chạy lại chỗ chiếc xe đập kính.
- Mở cửa ra! Việc gì vậy!
Hoàng mở cánh cửa xe ra.
- Vào đi! Dù gì tôi cũng không ngăn cản được em! - Hoàng nheo mắt.
- Em gì chứ! - Hiền bước vô trong.
Hoàng biết mình nói sai gì đó nên lẳng lặng khởi động xe.
- Chuyện gì vậy, anh trả lời mau đi! - Hiền hỏi.
- Bệnh viện A đang xảy ra bạo loạn! Tôi được lệnh đến đó! - Hoàng nói.
- Bạo loạn? - Hiền ngạc nhiên.
- Đúng vậy! Các bệnh nhân nhẹ cho rằng họ không được chăm sóc tử tế nên đã gây nên bạo loạn này để được nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/21-ngay-yeu/2543429/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.