Tin tức này không ngừng lan tỏa, và nó càng nóng hổi hơn khi giờ ra chơi, Fuu đến tìm Nigi và hai người cùng đi dạo quanh với nhau. “Lát nữa em ghé sang nhà trọ anh dọn đồ cùng nhé?” “Nếu em muốn”. Uống một ngụm nước trong chai nước mà Fuu vừa đưa, Nigi hỏi tiếp “Cơ mà, đồ anh nhiều không?” “Cũng kha khá” “Uh!” Gương mặt Nigi tươi rói hẳn ra Fuu không hỏi, vì anh hiểu, anh cũng đang tràn dâng hạnh phúc đến nơi rồi. Còn gì tuyệt hơn, là được ở chung với người mình yêu, có thể chăm sóc cho họ bất cứ lúc nào.
Cũng đã đến giờ ra về rồi, Gin một mình ngồi trong lớp để soạn xấp bài tập của lớp. “Ồ, cậu đây rồi” cô khẽ kêu lên khi Shita đột ngột xuất hiện đằng sau chiếc cửa ra vào kia. Bước vào, cậu hỏi “Chị chưa về à?” “Ừ, quả thật là nhiều việc ah” “Thế mà chị vẫn có thời gian làm việc xấu nhỉ?” Vừa nói, cậu vừa chống tay lên chiếc bàn mà Gin ngồi đó, đứng nghiêng người nhìn cô. Hai đôi mắt lại đấu với nhau, nhoẻn miệng cười, Gin lên tiếng “Mạnh miệng nhỉ? Thế cậu đến tìm tôi là có ý gì?” Cúi người thấp xuống, gần hơn, Shita trả lời với gương mặt nghiêm túc “Vì lời đề nghị của chị hôm qua” “Thế, cậu định..” Chưa kịp nói hết, Shita đã chen vào lời Gin “Nhưng với điều kiện, chị không được làm Nigi khóc” Nghe lời đề nghị ấy, Gin bật cười “Cậu ngộ nhỉ, làm chuyện xấu mà còn cố tỏ ra lương thiện.” Đập bàn, Shita chau mày “Nói chung, tôi mà nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/18-do-bien-thai-tranh-xa-toi-ra/1327631/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.