Sao anh lại kí giấy thanh toán viện phí dưới tên Bách Lý Nham ko phải anh ghét hắn sao?
-Uyên nhi ko phải mà là anh chỉ là ký giấy nhầm thôi.
-Nhầm sao? _cô ngu ngốc hỏi
Anh ôm lấy cô xé tờ giấy đó:-Phải chỉ nhần thôi! Đưa tôi tờ khác!
Các thu ngân sợ hãi ánh mắt giết người của anh vội xé tờ khác đưa cho anh nhưng anh lại nói:-Thanh toán vào tài khoản ngân hàng cho tôi.
Rồi anh ôm cô sải bước rời đi, các thu ngân ú ớ...nhưng bệnh viện đâu thanh toán bằng thẻ hay chi phiếu. Ôi làm khó họ rồi.
Kít...
Xe chạy về biệt thự Bách gia, anh ôm cô xuống xe. Cô nhìn căn nhà lộng lẫy quen thuộc mà xa lạ. Đầu cô dâng lên cõi đau nhứt, cô lắc lắc đầu.
Anh lo lắng hỏi:-Em sao vậy?
-Em từng ở đây sao?
-Phải em là vợ anh mà, vợ phải sống với chồng chứ? Vào thôi!
Người hầu thấy anh về thì ra nghênh đón. Đã 1 năm qua sau khi cô đi anh hành hạ ả thì cái nhà ngày như nhà hoang u ám. Đột ngột ba ngày nay ông chủ lại cho người đến tu sửa làm không khí thoải mái dễ chịu hơn:
-Ông chủ!
Họ chào anh xong thấy anh ôm cô trong lòng thì lo lắng. Đó ko phải là vợ cũ bị thất sủng của ông chủ sao? Một năm nay họ cũng biết ông chủ ở bệnh viện lo cho cô vợ cũ. Họ rất sợ ngày trước họ ức hiếp cô như thế nào hùa theo ả hãm hại cô. Giờ ông chủ yêu vợ cũ như vậy họ phải làm sao đây?
-Tiểu thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1730-phu-nhan-anh-ve-roi/51608/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.