Đứng lại cô ta là cô gái trong ảnh!
Ả ta sợ hãi đứng bất động, còn anh thì ôm chặt lấy cô.
Cô đi lại nhìn mặt cô ả. Khuôn mặt này sao lại quen đến vậy? Hình ảnh ả ta cười cợt ức hiếp cô trong quá khứ hiện về. Hình ảnh anh đánh đập chà đạp cô cũng kéo về theo. Cô lắc đầu. Cố gắng bình tĩnh hỏi:
-Chồng! _từ lúc tỉnh dậy cô chỉ gọi anh là chồng thôi ko xưng tên:-cô ta là ai?
Anh liếc ả ta mỉm cười với cô:-Là bạn gái của Bách Lý Nham!
Ả cười khổ, bạn gái sao thật buồn cười. Cô gái mà anh hành hạ ba năm bây giờ lại được yêu thương cưng chiều như bấu vật hơn hẳn ả ngày trước. Anh vì muốn cô yêu anh mà chấp nhận nói dối điều mà trước giờ đánh chết anh cũng ko làm.
-Bạn gái? Vậy tại sao anh hôn cô ta? Còn đeo nhẫn đôi.
-Là vì anh muốn chọc tức Bách Lý Nham em hiểu ko?
Cô lắc đầu:-Ko!
-Này nhé, vì hắn ta Bách Lý Nham hại em nên anh chơi đùa với bạn gái hắn để trả thù cho em. Bây giờ cô ta là người hầu ở đây em muốn đánh muốn mắng tùy ý được ko?
Cô vuốt ve mặt anh:-Em hiểu rồi! Anh tốt với em quá.
-Anh ko tốt với em thì tốt với ai?
Cô tựa vào ngực anh:-Lần sau ko cho hôn cô gái khác ko cho nhìn cô gái khác ko cho nói chuyện... Ko cho... Ko cho... Hiểu chưa?
-Hiểu! _anh cúi đầu hôn lên mặt cô 1 cái chụt.
...
-Chồng dậy ăn sáng!
Anh mãi ngủ trên giường cô lay anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1730-phu-nhan-anh-ve-roi/51609/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.